Bài làm 1
Đối với bất cứ ai trong mỗi chúng ta, ngôi trường đều có một ý nghĩa hết sức đặc biệt. Bản thân em cũng vậy, không hiểu tự bao giờ ngôi trường mang tên Đoàn Thị Điểm đã ăn sâu vào tình cảm và đã thực sự trở thành ngôi nhà thứ hai của em.
Trường em nằm ở khu Đô thị Mĩ Đình II, Đường Lê Đức Thọ, Từ Liêm, Hà Nội. Lần đầu tiên khi em mới bước chân vào trường, em thực sự hoang mang và lo lắng. Trước mắt một đứa trẻ lớp Một còn đầy bỡ ngỡ như em khi đó, ngôi trường là một khoảng không gian rộng lớn. Lúc ấy, em tưởng rằng đây là một tòa lâu đài khổng lồ, mà trong đó em chỉ là một cậu bé tí hon. Ngôi trường gồm ba dãy nhà lớn. Trong đó, có một khu trung tâm dành cho các thầy cô làm việc. Hai dãy nhà hai bên được chia thành các phòng học có kích thước đều nhau. Ngoài ra, ở giữa các khu là một khoảng sân rộng với nhiều cây xanh nhằm phục vụ cho những buổi tập trung toàn trường. Bên cạnh khu lớp học, còn có cả nhà tập đa năng, khu vui chơi giải trí Smart Garden và thư viện. Những nơi này vừa để chúng em luyện thể chất vừa là chỗ giải tỏa mệt mỏi cho chúng em sau những giờ học căng thẳng.
Nhưng điều làm em cảm thấy yêu quý ngôi trường hơn cả chính là tình cảm thầy trò nơi đây. Các thầy cô của em không chỉ là người dạy kiến thức sách vở, mà hơn thế, thầy cô còn là những người thân luôn ân cần chỉ bảo, dạy em đạo đức làm người. Em vẫn nhớ như in có những khi không làm được bài, cô không hề quát mắng mà còn giảng tỉ mỉ giúp em hiểu rõ hơn. Rồi có khi em không ăn hết suất cơm, cô lại ân cần, nhẹ nhàng khuyên em cố ăn để có sức khỏe tốt. Được ở bên cô và các bạn, em cảm thấy như đang được ở cạnh những người thân yêu trong gia đình.
Em yêu quý trường Đoàn Thị Điểm biết bao. “Ngôi trường của ước mơ và lòng nhân ái” thực sự đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em. Mai sau khi phải xa trường, những kỉ niệm về nơi đây chắc chắn sẽ còn in đậm mãi trong kí ức tuổi thơ của em.
Bài làm 2
Trường Tiểu học Đoàn Thị Điểm là nơi đầu tiên trở thành ngôi nhà thứ hai của em. Hôm nay, trong không khí tưng bừng chuẩn bị chào đón ngày Nhà giáo Việt Nam – ngày tôn vinh các thầy cô giáo, em bang khuâng nhớ về ngày đầu tiên đi học của mình.
Hôm ấy, xúng xính trong bộ quần áo mới, em rất phấn khởi khi được mẹ đưa tới trường. Vừa đến cổng trường, em thốt lên trong sự ngạc nhiên: “Chao ôi! Ngôi trường sao mà lớn thế!” Ngôi trường thật khang trang và sạch đẹp, tràn ngập cờ, hoa và bong bay đủ màu sắc. Sân trường rộng lớn với những hàng cây xanh mướt rung rinh trong gió như đang chào đón chúng em tới trường. Em rụt rè đứng núp sau lưng mẹ như bao bạn học sinh cùng trang lứa khác. Chẳng bao lâu sau, cô Thu – cô giáo đầu tiên của em nhẹ nhàng bước ra cửa lớp đón em và tất cả các bạn vào tập thể lớp 1A7. Cô tận tình chỉ bảo cho chúng em từng bài toán, uốn nắn cho chúng em từng con chữ. Cô đã dìu dắt chúng em suốt năm học lớp Một – năm học đầu tiên đầy bỡ ngỡ ấy.
Bây giờ, em đã là một cô học sinh lớp Bốn, biết viết, biết đọc, biết giải toán, biết ca hát, nhảy múa, làm văn, … Em rất biết ơn các thầy, cô giáo đã dạy dỗ cho em trong suốt những tháng ngày qua dưới mái trường Đoàn Thị Điểm thân yêu. Sau này và mãi mãi, ngôi trường sẽ in sâu trong trái tim em.