Bài làm
“Tháp mười đẹp nhất bông sen
Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”
Bác Hồ- vị lãnh tụ vĩ đại của con dân Việt Nam. Người là điểm sáng tự hào cho muôn trái tim linh hồn nước non, là tấm gương sáng cho triệu triệu người noi theo. Vị cha già dân tộc đáng kính ấy đã để lại cho thế hệ biết bao bài học về đối nhân xử thế. Một trong những bài học quý báu không thể không kể đến đó là đức tính giản dị của Người.
Dù là vị lãnh tụ của cả một dân tộc nhưng Bác Hồ lại giản dị vô cùng. Trên mọi phương diện của cuộc sống từ sinh hoạt đến cách làm việc đều nhuốm màu giản dị, chất phác, mộc mạc ấy.
Bữa ăn của Bác rất đơn sơ, chắt chiu, tiết kiệm vô cùng. Một bữa cơm của một vị lãnh tụ dân tộc ấy thế nhưng lại chỉ có vài món ăn dân dã, khi thì cà dâm tương khi thì canh cua, khi thì măng rừng hoặc dọc mùng, rau chuối thái ghém. Một bữa cơm Bác luôn dặn chuẩn bị vừa đủ, không vương thừa để tránh gây lãng phí. Mỗi lần đi công tác xa Bác đều dặn nhà ăn chuẩn bị sẵn cơm để trên đường đi tranh thủ nghỉ ngơi rồi ăn luôn để tránh gây phiền hà đến đồng bào địa phương. Ngay cả khi tiếp khách thực đơn của Bác cũng rất giản dị, có thêm vài con cá với chén rượu gạo, thấm ấm nghĩa tình. Với Bác bữa ăn há chi phải xa hoa lãng phí mà chỉ cần mộc mạc và giản đơn thế này:
“Sáng ra bờ suối tối vào hang
Cháo bẹ rau măng vẫn sẵn sàng”
Cách ăn mặc của người mới thể hiện rõ ràng tư tưởng vĩ đại của Bác. Suốt những năm tháng hoạt động cách mạng, đi ngoại giao với nhiều quốc gia Bác chỉ có một bộ quần kaki sờn cũ và đôi dép cao su bền bỉ. Quần áo của Bác không phô trương, bóng bẩy mà thường chỉ vẻn vẹn có bộ quần áo nâu, áo gụ. Đến mùa đông lại thêm cái áo bông, áo len. Đôi dép cao su của Bác được vá thêm một miếng và phai đóng đinh để giữ quai thế nhưng Bác vẫn nhất nhất không thay. Bác nói ăn mặc thế là để phù hợp với hoàn cảnh của dân, của nước, đói nghèo san sẻ. Dù giản dị nhưng Bác vẫn tạo ra cho mình một nét rất riêng và đáng kính trọng.
Sau hơn 30 năm bôn ba lặn lội ở nước ngoài, Hồ chủ tịch trở về nước để lãnh đạo cuộc cách mạng. Nơi đầu tiên Người chọn là hang núi Pắc Pó hiểm trở, rừng thiên nước thẳm để hoạt động. Dù nguy hiểm thiếu thốn và gian khổ bộn bề ấy thế nhưng Người lại cảm thấy khoái, thấy thú với cuộc sống làm viêc nơi núi rừng hoang dại:
“Bàn đá chông chênh dịch sử đảng
Cuộc đời cách mạng thế là sang”
Sau này khi trở về hoạt động bí mật Người ở nhà riêng. Nói rằng nhà riêng nhưng nó cũng giản đơn vô cùng, vật liệu xây nhà được sử dụng đến mức tối giản, không quá cầu kì. Đến năm 1954 chuyển về Hà Nội, các đồng chí khuyên Bác nên chuyển về phủ Đông Dương toàn quyền để ở cho thuận tiện liên lạc và sinh hoạt. Lúc bây giờ nước ta cũng đã ổn định và phát triển phần nào ấy thế nhưng Người vẫn nhất mực từ chối, người chỉ xin vẻn vẹn 24.2 m2 chiếc nhà sàn bên ao cá để làm nơi làm việc và ngủ nghỉ. Xung quanh nhà Bác có nuôi cá trồng rau, trồng hoa. Nơi đây lúc nào cũng lộng gió và tràn ngập ánh sáng. Mãi cho đến lúc qua đời Người vẫn chỉ dành cho mình một góc riêng nhỏ nhắn. Một cuộc sống giản dị và thanh bạch, tao nhã biết bao.
Khi di chuyển hàng ngày Bác luôn chọn đi bộ hay đi xe đạp để vừa thưởng ngoạn phong cảnh vừa đỡ gây phiền hà đến các đồng chí khác. Chỉ khi nào có chuyến công tác xa dài ngày hay buổi ngoại giao quan trọng Bác mới nhờ anh lái xe đưa đi. Những chiếc xe Bác chọn đều máy khỏe và đặc biệt phải tiết kiệm xăng. Bác nói tiết kiệm được phần nào là phải tiết kiệm đến triệt để.
Không chỉ giản dị trong đời sống sinh hoạt, ngay cả trong phong thái làm việc Bác cũng ung dung, giản dị và đáng ngưỡng mộ vô cùng. Dù tinh thông nhiều ngôn ngũ, am hiểu nhiều văn hóa nhưng khi viết những bài báo những bài thơ Bác luôn chọn những ngôn từ đơn giản, dễ hiểu để nhân dân ai ai cũng hiểu, ai ai cũng đọc được. Trong lần đọc Tuyên Ngôn Độc Lập Bác còn nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại cụm từ: “Tôi đọc đồng bào có nghe rõ không?” Lòng Bác lúc nào lo nghĩ cho đồng bào cả nước.
Bác không ngần ngại làm bất cứ công việc gì, từ phụ bếp, làm vườn đến trồng nho,.. Bác không sợ khó không sợ khổ chỉ đau đáu bôn ba mong sớm ngày tìm ra được ánh sáng cách mạng cho dân tộc. Với bác bàn tay ta luôn làm ra tất cả. Có niềm tin và có ý chí thì việc gì cũng thành công.
Bác luôn chủ động trong công việc của mình, rất hiếm khi Bác cần tới một bộ máy giúp việc cồng kềnh. Hầu như mọi công việc đều do Bác làm và Bác sắp xếp ổn thỏa. Bác cần cù, siêng năng, ngày đêm lo nghĩ việc dân việc nước.
Những buổi đi thăm và tiếp đón nhân dân lúc nào Bác cũng gần gũi, chan hòa. Khi thì quây quần hỏi han động viên các đồng chí; khi lại ríu rít với đàn em thơ. Là một vị lãnh tụ vĩ đại nhưng lúc nào Bác cũng giản dị, thân thiết và ấm áp với đồng bào.
Nếp sống giản dị của Hồ Chủ tịch được người người ngưỡng mộ, ngợi ca. Nếp sống ấy đã đi vào tiềm thức và trở thành tấm gương cho các thế hệ học tập. Ngày nay cuộc sống đủ đầy thì chúng ta lại càng phải biết trân trọng và tiếp nối đức tính giản dị để góp phần xây dựng cuộc sống ngày càng phát triển văn minh giàu đẹp, xứng đáng với niềm tin yêu mà chủ tich Hồ Chí Minh đã gửi gắm lại: “Người có tài mà không có đức thì cũng trở thành người vô dụng”.