Bài làm
Hà Nội, ngày 10 tháng 12 năm 2015
Gửi Ngọc thân yêu!
Đã lâu lắm rồi tớ không viết thư cho cậu, Ngọc nhỉ. Khi mà cậu cầm trên tay bức thư này, sẽ biết rằng tớ đang nhớ thương cậu biết bao nhiêu.
Ngọc thân thương của tớ ơi! Tớ đã nhận được thư của cậu vào thứ ba tuần trước, nhưng do lịch thi học kỳ dày đặc nên đến tận bây giờ tớ mới ngồi viết thư lại cho cậu đó. Chắc cậu mong thư của tớ lắm phải không. Cũng đã gần một năm rồi, từ ngày cậu theo bố mẹ vào Thành phố Hồ Chí Minh, tớ cảm thấy buồn lắm, cả khu phố trở nên trống vắng vì không còn thấy hình ảnh cậu với tớ chơi trước cổng nhà tớ nữa. Chắc giờ cậu đã lớn hơn rồi nhỉ, Cậu có làm quen được nhiều bạn mới chưa, chắc các bạn sẽ nhanh chóng yêu quý cậu như tớ đã quý cậu đó. Tớ vẫn nhớ mãi nụ cười tươi rói của cậu, cậu không bao giờ làm ai phải buồn lòng khi ở bên cạnh cả Cũng nhờ sự hòa đồng của cậu, mà tớ mới bớt nhút nhát đi đó. Chúng ta đã chơi với nhau rất thân, nhưng giờ xa nhau như thế, không biết khi nào mới có dịp gặp lại cậu nhỉ.
À, chắc giờ cậu cũng đang thi học kỳ nhỉ. Cậu thi có tốt không? Nhưng chắc cậu sẽ có kết quả cao thôi, vì trước giờ cậu vốn là cô bé học rất giỏi mà. Tớ nhớ hồi tớ với cậu học chung quá, lúc đó mỗi khi trên lớp có bài toán nào khó mà tớ không biết làm, cậu chỉ tớ từng tí từng tí một. Lúc đó vui biết bao nhiêu. Tớ còn nhớ, những giờ ra chơi, hai đứa lại tụ tập chơi trò trốn tìm cùng các bạn, chơi nhảy dây, ô ăn quan, rồi cảnh chúng mình ăn quà vặt nữa cậu nhỉ. Ngày đó thật đáng yêu và đáng nhớ biết bao. Tớ sẽ không bao giờ quên đâu.
Mà tớ quên không hỏi sức khỏe của bố mẹ cậu và cả của cu Tí nữa. Mọi người vẫn khỏe chứ cậu. Cu Tí đã biết nói chưa cậu. Tớ cũng nhớ cu Tí lắm đó.
Tớ vẫn còn giữ quyển sổ của cậu, nó là báu vật đối với tớ đó. Trong quyển sổ, cậu đã viết và vẽ rất nhiều thứ. Trong đó có những bài hát mà tớ và cậu đều thích, có những bức tranh vẽ những ngôi nhà và vẽ tớ, cậu, và cu Tí đó. Giờ nhìn lại, tớ thấy buồn quá đi. Bao nhiêu kỉ niệm cứ như hiện ra trước mắt tớ vậy. Nhớ cái ngày cậu chuẩn bị đi, hai đứa ngồi cạnh nhau, cậu bảo tớ giữ quyển sổ đó rồi đợi đến khi gặp nhau chúng ta sẽ viết và vẽ thật nhiều vào đó, chúng ta cũng tự hứa với nhau sẽ cố gắng học tập thật giỏi. Vì vậy, cùng nhau cố gắng nhé, tớ đang cố gắng thật nhiều này
Bây giờ ở ngoài Hà Nội lạnh lắm cậu à, nhưng chắc trong Sài Gòn nóng cậu nhỉ, vì ở trong đó không có mùa đông như quê mình. Tớ hay bị ốm lắm vì thay đổi thời tiết, cậu nhớ giữ gìn sức khỏe đừng để ốm nhé.
Bao giờ cậu rảnh cậu nhớ về chơi và thăm tớ nhé. Bây giờ tớ phải dừng bút để xuống phụ mẹ nấu cơm rồi. Cậu nhớ viết thư cho tớ nhiều nhé.
Thân!
Ngọc Hiền