Bài làm
Anh của em là chú bộ đội Cụ Hồ. Cuối tuần trước, anh được nghỉ phép và về nhà chơi vài ngày.
Anh hiện ra trước mắt em trong bộ quân phục màu xanh rêu, cúc áo, cúc túi cài khuy cẩn thận, hai bên ve cổ áo có đeo quân hàm binh nhất nền đỏ thắm, có hình nổi hai ngôi sao và hình hai khẩu pháo đan chéo nhau. Anh đội chiếc mũ cối có đính quân hiệu tròn đỏ, ở giữa có ngôi sao vàng. Trông anh thật chững chạc, oai vệ. Anh đeo một đôi giày vải bạc màu cỏ úa có dây buộc chặt.
Kể từ ngày anh vào học trong trường quân đội nhìn anh khác trước lắm. Lúc còn ở nhà đi học cấp ba, anh của em cao to và trắng trẻo lắm. Mọi người cứ trêu anh là chàng công tử bột, nhìn nước da ai cũng nghĩ anh của em như một quý tử không chịu được khổ. Nhưng lần về phép này, trông anh khác trước quá. Nước da trắng trước đây được thay vào bằng nước đen rám nắng, vì anh nói các anh thường phải tập luyện ngoài thao trường và hay phải đi hành quân nên bị nắng đen đi là chuyện bình thường thôi. Khi ở nhà anh đã cao to rồi giờ nhìn lại thêm phần rắn chắc. Có lẽ được huấn luyện trong môi trường quân đội nên hình dáng của anh có sự thay đổi ít nhiều. Nhưng có một điều chắc chắn ai cũng thừa nhận là anh đã khỏe mạnh hơn và giờ mọi người không còn nghĩ anh là công tử không chịu được khổ nữa. Anh của em có nụ cười tươi lắm, nụ cười trên khuôn mặt tròn với nước da đen lại càng làm nổi bật cái hàm răng trắng của anh. Vào quân đội anh của em phải cắt tóc ba phân. Nhìn anh chững chạc hơn. Đôi bàn tay anh đã đầy những chai sạn. Đôi mắt long lanh hơn xưa, chắc khi đứng gác anh không để lọt một dấu hiệu khả nghi nào.
Vào môi trường quân đội, anh của em dường như đã có chút thay đổi về tính cách. Anh không còn là một người nhút nhát chỉ chăm chăm vào nguyên việc học nữa, anh trở nên cởi mở, tự tin và hòa đồng hơn. Mọi cách nghĩ của anh dường như cũng chững chạc hơn.
Về nhà nhưng anh vẫn quen với các tác phong trong quân đội. Sáng anh dậy rất sớm. Chỉ thoáng một cái anh đã gấp xong chăn màn một cách rất ngay ngắn và vuông vức. Anh giục em dậy, đánh răng rửa mặt và cùng anh tập thể dục buổi sáng. Sau khi ăn sáng xong, anh ăn mặc rất chỉnh tề, đi đến từng nhà bà con họ hàng để hỏi thăm sức khỏe của mọi người. Một lần đứng trước cửa, anh nhìn thấy có một bà cụ đang loay hoay không qua được đường, anh vội chạy ra giúp bà cụ qua đường rồi vui vẻ quay trở lại nhà. Đối với bọn trẻ chúng em, anh hay ngồi hỏi han tình hình học tập và chỉ giúp em làm những bài tập khó nữa. Anh về nghỉ phép, anh mang tặng cho em một chiếc móc treo chìa khóa và một chiếc bút được làm tất cả từ vỏ đạn. Được về nghỉ phép có mấy ngày, nhưng anh cũng tranh thủ giúp đỡ ba mẹ mấy chuyện trong gia đình. Đúng là lính Cụ Hồ có khác.
Em rất ngưỡng mộ anh trai của em. Anh chính là động lực cho em cố gắng. Em cũng muốn lớn lên được trở thành một người lính Cụ Hồ như anh, được khoác trên mình màu xanh áo lính.