Bài làm
Trong những năm học vừa qua, em đã nhận được sự dạy dỗ tận tình của rất nhiều thầy cô giáo. Ai ai em cũng quý, cũng yêu. Nhưng có một thầy giáo đã để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong cuộc đời em đó chính là ba của em.
Ba em tên là An, là một giáo viên dạy bóng bàn. Năm nay ba em 34 tuổi. Ba rất đẹp trai. Ba có dáng người cao nhưng hơi gầy, nước da trắng. Ba em là một người rất giản dị. Thường ngày ba hay mặc chiếc quần jeans và áo sơ mi trông rất lịch sự. Mùa đông đến, ba khoác lên mình chiếc áo da rất bảnh trai. Ba chơi bóng bàn rất hay. Sau buổi chiều, nhìn ba tập luyện cho các anh, các chị em thấy thật ngưỡng mộ ba. Ba em hiền và vui tính lắm. Chiều chiều, ba đến trường để đón em về. Trên xe, bao giờ ba cũng hỏi han việc học của em ở lớp, ba còn kể cho em nhiều chuyện vui. Về với ba lúc nào em cũng thấy vui vẻ. Nhớ ngày em còn học lớp Một, hằng đêm, ba kiên nhẫn ngồi bên dạy em từng chữ cái. Khi em đau, ba ôm em vào lòng, rờ tay lên trán em, ba còn đút cháo cho em ăn nữa. Ba luôn che chở, bảo vệ cho em. Ba chính là người thầy vĩ đại nhất của em!
Em thật hạnh phúc khi có ba. Chỉ còn ít ngày nữa thôi là đến ngày tri ân các Nhà giáo, em muốn gửi đến ba lời biết ơn sâu sắc nhất. Em hứa với ba sẽ cố gắng học giỏi để ba vui và tự hào về em.